ĐỜI NGƯỜI VÀ SỐ MẠNG

 

 

 
DỊCH LƯ VN
XEM CHỈ TAY
PHÉP BẤM ĐỘN
PHƯƠNG THUẬT
PHÉP BÓI BÀI
XEM CHỮ
PHÉP XEM TƯỚNG
PHONG THỦY

   TÀI LIỆU THAM KHẢO

Sorry, no java browser

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

                              Trang Chủ                                               Gởi Ư Kiến  

Ư Nghĩa Của 64 Dịch Tượng và 384 Hào

 

  1. Thiên Trạch Lư
  2. Thiên Hỏa Đồng Nhân
  3. Thiên Lôi Vô Vọng
  4. Thiên Phong Cấu
  5. Thiên Thủy Tụng
  6. Thiên Sơn Độn
  7. Thiên Địa Bỉ
  8. Thuần Kiền
  1. Phong Thủy Hoán
  2. Phong Sơn Tiệm
  3. Phong Địa Quan
  4. Phong Thiên Tiểu Súc
  5. Phong Trạch Trung Phu
  6. Phong Hỏa Gia Nhân
  7. Phong Lôi Ích
  8. Thuần Tốn
  1. Trạch Hỏa Cách
  2. Trạch Lôi Tùy
  3. Trạch Phong Đại Quá
  4. Trạch Thủy Khốn
  5. Trạch Sơn Hàm
  6. Trạch Địa Tụy
  7. Trạch Thiên Quải
  8. Thuần Đoài
  1. Thủy Sơn Kiển
  2. Thủy Địa Tỷ
  3. Thủy Thiên Nhu
  4. Thủy Trạch Tiết
  5. Thủy Hỏa Kư Tế
  6. Thủy Lôi Truân
  7. Thủy Phong Tỉnh
  8. Thuần Khảm
  1. Hỏa Lôi Phệ Hạp
  2. Hỏa Phong Đỉnh
  3. Hỏa Thủy Vị Tế
  4. Hỏa Sơn Lữ
  5. Hỏa Địa Tấn
  6. Hỏa Thiên Đại Hữu
  7. Hỏa Trạch Khuể
  8. Thuần Ly
  1. Sơn Địa Bác
  2. Sơn Thiên Đại Súc
  3. Sơn Trạch Tổn
  4. Sơn Hỏa Bí
  5. Sơn Lôi Di
  6. Sơn Phong Cổ
  7. Sơn Thủy Mông
  8. Thuần Cấn
  1. Lôi Phong Hằng
  2. Lôi Thủy Giải
  3. Lôi Sơn Tiểu Quá
  4. Lôi Địa Dự
  5. Lôi Thiên Đại Tráng
  6. Lôi Trạch Qui Muội
  7. Lôi Hỏa Phong
  8. Thuần Chấn
  1. Địa Thiên Thái
  2. Địa Trạch Lâm
  3. Địa Hỏa Minh Sản
  4. Địa Lôi Phục
  5. Địa Phong Thăng
  6. Địa Thủy Sư
  7. Địa Sơn Khiêm
  8. Thuần Khôn

                                           

    
TÊN QUÁI Thuần Kiền  Thuần Khôn 
1

Lời Kinh

(Hanh thông, lợi tốt, chính bền).

(Rất lớn, hanh thông, lợi về nết trinh của ngựa cái. Quân tử có lui tới. Trước mê, sau đạt.

Bàn về quẻ  Hanh thông, có lợi và giữ vững được cho tới cùng. Người quân tử có đủ Nhân, Nghĩa, trí, Dũng Khôn lấy mềm thuận làm trinh. Ngựa cái có tính mềm thuận mà sức đi khỏe.
Hào 1

 (Rồng lặn chớ dùng). Quân tử chưa gặp thời th́ nên ẩn thân tích đức, không nên cầu danh lợi.

  (Đạp lên sương th́ biết băng dày sắp đến). Phải thận trọng từ bước đầu. Tích lũy điều tốt từ đầu.
Hào 2  (Rồng hiện ra ruộng, ra mắt đại nhân th́ có lợi). Gặp thời, đem tài lực giúp cho đời .  (Thẳng, vuông, lớn th́ chẳng học tập cũng không có ǵ bất lợi). Cứ  xuôi mà thành.
Hào 3  (Người quân tử tối ngày hăng hái tự cường, gặp nguy cũng không đến nỗi tội lỗi.  (Theo đuổi việc nhà vua, không cậy công th́ được tốt lành về sau). Ngậm kín cái văn vẻ tốt đẹp của ta.
Hào 4 (Như con rồng có khi bay bổng, có khi nằm trong vực). Phải thận trọng xem xét thời cơ. (Thắt túi, không lỗi, không khen). Giấu kín cái khôn của ḿnh để khỏi bị ám hại. Đă giấu kín th́ không có tiếng khen.
Hào 5  (Rồng bay lên trời, ra mắt kẻ lớn th́ có lợi). Hào tốt nhất. Tuy là đạo làm tôi nhưng là ngôi kẻ làm vua. Giữ mức trung chính mà ở dưới th́ rất tốt.
Hào 6 (Rồng lên cao quá có hối hận). Không nên hoạt động ǵ cả, sớm rút lui để giữ việc an toàn và danh dự. (Rồng đánh nhau ở đồng, máu nó xanh vàng). Thịnh quá gây ra tranh giành, tổn thương.

 
TÊN QUÁI Truân Mông
2


Lời Kinh (Gặp lúc gian truân có thể hanh thông nếu giữ vững điều chính và đừng tiến vội mà t́m người hiền giúp ḿnh th́ có lợi. Dưới núi có chỗ hiểm; gặp chỗ hiểm th́ đỗ, không biết đi đâu. Nước là vật phải đi, mới ra chưa đi đâu. Tới khi nó tiến th́ là hanh thông.
Bàn về quẻ Người tài đứng ra giúp sức lúc đầu tức là người được cất nhắc lên tước Hầu. Người giỏi giúp th́ mọi việc sẽ tốt. Cái đạo mở mang kẻ mờ tối phải nắm cho được ḷng chí thành th́ mới có lợi. Ḿnh t́m người ta th́ nên hết ḷng trung thành, người ta t́m ḿnh th́ nên thật ḷng chỉ bảo.
Hào 1  Kẻ có tài nếu không quanh co mà vội tiến lên th́ lâm vào tai nạn. Chịu khó chờ thời. Phải dùng h́nh phạt trừng trị mới cởi mở cái gông cùm được. Khi có kết qủa rồi th́ thôi, đừng quá dùng h́nh phạt mà sẽ ân hận.
Hào 2 (Khốn khổ, khó khăn như người cởi ngựa c̣n dùng dằng, lẩn quẩn). Đến 10 năm th́ nạn đă lâu, ắt phải hanh thông. Bao dung kẻ mờ tối, tốt. Dung nạp hạng người nhu ám như đàn bà, tốt. Ở ngôi dưới mà gánh vác việc trên như người con trai cai quản việc nhà.
Hào 3  (Đuổi hươu mà không có thợ săn giúp th́ sẩy vào rừng thôi.) Người quân tử hiểu cơ sự ấy th́ bỏ đi c̣n hơn, cứ tiếp tục hành động th́ sẽ hối hận.  Con gái theo người phải có chính lễ, vậy mà người này thấy kẻ nhiều tiền mà theo, không thể giữ được thân ḿnh, th́ không đi đâu được lợi.
Hào 4 Tương đắc với người trên mà tài không đủ lướt qua cảnh truân cho nên muốn tiến lại thôi. Nhưng nếu biết người hiền nhân ở dưới mà dùng, th́ làm ǵ không được? Chỉ nên t́m kẻ cương minh gần gũi th́ có thể vượt qua. Hạng ngu tối mà không được gần người hiền.
Hào 5 Phải lần lần chỉnh đốn các việc nhỏ đă, nếu vội làm việc lớn th́ hỏng. Trẻ thơ chưa được mở mang, c̣n phải nhờ người khác. Lấy tư cách nhu thuận mà ở ngôi vua. Bỏ ḿnh theo người.
Hào 6 Ở chỗ cực hiểm mà không có người giúp. Cùng quẩn đến nỗi khóc ra máu mắt đầm đ́a. Ở trên cùng đánh kẻ tối tăm. Nhưng hành động thái quá th́ ắt trở lại làm hại. Chỉ có ngăn sự cám dỗ bê nngoài, để từ từ xoa dần những mê muội bên trong. Lợi về sự chống giặc, lài v́  kẻ trên người dưới đều đồng thuận với  ḿnh.

 
TÊN QUÁI Nhu  Tụng 
3



Lời Kinh Có đức tin, sáng láng, hanh thông, chính bền. Lợi sang sông lớn Theo đuổi đến cùng, xấu. Lợi về yết kiến người lớn, không lợi về sự sang sông lớn.
Bàn về quẻ Sức mạnh gặp chỗ hiểm mà không vội tiến để mắc vào chỗ hiểm đó. Đó là không v́ ḷng muốn mau chóng mà lâm vào chỗ nguy hiểm. Chờ đợi.  Người trên dùng sự cứng để khống chế người dưới, c̣n kẻ dưới th́ dùng sự hiểm để ḍm ngó người trên. Làm việc ǵ cũng phải tính toán từ đầu th́ việc tranh chấp không xảy ra được.
Hào 1 Kẻ đợi v́ gặp chỗ hiểm, cho nên đợi rồi mới tiến. Kẻ ở nơi rộng xa, không dám xông pha vào chỗ hiểm nạn mà đi.  Nhu nhược ở dưới, tài không thể kiện, dẫu không kéo dài công việc của ḿnh, mà đă kiện rồi, ắt có hại nhỏ, cho nên mắc phải tai tiếng.
Hào 2 Dần dần gần chỗ hiểm, tuy chưa phải lo sợ, nhưng đă hơi có tiếng luận bàn. Cương trung mà biết chờ đợi th́ sau chót được tốt. Phải trốn, là cốt tránh chỗ làm kẻ đối địch. Từ dưới kiện lên, hoạn nạn tới. Không được kiện.
Hào 3 Phải chờ đợi rồi sẽ tiến. Không phải là răn người ta không được tiến, chỉ muốn khiến cho người ta chớ để lỗi mất cơ nghi mà thôi. Lấy đức và nhân nghĩa xử xự theo bản lănh sẵn có của ḿnh mà kiên cố tự giữ. Tuy ở chỗ hiểm nghèo mà lo lắng th́ sau chót được tốt lành.
Hào 4 Ở trong hiểm nạn, không thể cố ở, cho nên tự hang chui ra. Xuôi thuận để nghe theo thời.  Ở yên, giữ được ḥa thuận là tốt. Cứng mạnh mà không trung chính, th́ hay nóng nảy hành động th́ không yên.
Hào 5 Cứ ở yên mà đợi.  Nếu là người xử kiện th́ là bậc hiền đức, nếu là người đi kiện th́ gặp quan ṭa công minh, không ǵ tốt bằng.
Hào 6 Kẻ xem gặp chỗ hăm hiểm, nhưng với những người phi ư mà đến, cứ kính trọng mà đăi lại họ, th́ sau được tốt.  Kẻ rất thích kiện và dù may mắn thắng kiện th́ chẳng bao lâu sẽ mất hết. Kết qủa vẫn là tay không.

 

TÊN QUÁI   Tỷ
4


 


Lời Kinh Trong hiểm, ngoài thuận, đi đường hiểm bằng cách xuôi thuận. Loài người ắt phải gần nhau, giúp nhau.
Bàn về quẻ  Tượng ông vua sai tướng ra quân, mà phải dùng người lăo thành mới tốt. Tượng một người vỗ về muôn nước, bốn bể trông lên một người. Có người thân bám vào ḿnh.
Hào 1 Bước đầu của việc ra quân, phải chú trọng đến kỷ luật. Nếu không khéo để mất ḷng quân sĩ, xấu. Trong ḷng không tin, mà muốn thân với người ta, th́ người ta ai thân với ḿnh?
Hào 2 Đạo làm tôi không dám chuyên chế một việc ǵ, nhưng việc quân ngoài mặt trận được quyền chuyên chế. Cái quyền chọn tài mà dùng tuy ở người trên, mà sự đem thân cho nước, ắt do ở ḿnh. Giữ đạo trung chính để  chờ người trên đến t́m và giữ được phẩm giá của ḿnh.
Hào 3 Sự thua thiệt đến phải khiêng thây mà về. Nương tựa, giao phó cho hai ba người, sao thành công được. Gần liền với kẻ không đáng gần th́ hối hận cũng muộn rồi.
Hào 4 Giữ lấy toàn quân mà lui. Biết khó mà lui, đó là sự thường trong việc quân. Bên ngoài gần liền với người hiền, để mà theo người trên vậy.
Hào 5 Quân giặc tràn lấn đến ḿnh, chẳng nhịn được mà phải ứng địch. Nếu sai quân tử làm việc mà để tiểu nhân xen vào là sai chúng khiêng thây mà về. Như khi săn thú, vua chỉ vây có ba mặt (c̣n một mặt bỏ ngơ) cho cầm thú thoát ra phía đó. Người xung quanh được cảm hóa, không phải răn đe. Ai phục tùng th́ cứ tới.
Hào 6 Việc quân đă xong rồi tức là lúc luận công ban thưởng. Kẻ tiểu nhân dù là có công cũng không nên để chúng được có tước đất. Chỉ ưu đăi chúng bằng vàng bạc. Lúc đầu gần liền với nhau không theo đạo nghĩa, để sinh hiềm khích về sau, thiên hạ như thế cũng nhiều. Trong đạo gần liền với người, trước thiện mà sau cũng thiện.

 

TÊN QUÁI Tiểu Súc   
5



 

Lời Kinh Chứa nhỏ không thể thành lớn, cũng như mây ở cơi Tây không thể thành mưa. Dẫm lên đuôi cọp mà cọp không cắn, vận tốt.
Bàn về quẻ  Trong th́ mạnh, ngoài th́ nhún nhường, nên tác động chưa thể thực hiện. Lấy đức đẹp ḷng mà thuận theo kẻ cứng mạnh.
Hào 1 Có tài có chí tiến lên nhưng v́ sự ngăn cản nên nó đành phải quay lại, không tiến nữa, như vây không có lỗi ǵ cả. Nếu cứ yên phận thấp kém của ḿnh vốn có mà đi th́ không có lỗi. Hễ đă được tiến th́ sẽ có làm chuyện ǵ không cầu danh lợi.
Hào 2 Cùng hoạn nạn th́ lo cho nhau, cho nên mới có dắt nhau trở lại. Trong ḷng yên lặng, không v́ sự lợi lộc và sự ham muốn mà bị rối loạn.
Hào 3 Bản chất cứng mạnh, không thể nhường nhịn, thành ra có việc dằng co, sanh ra cái tượng "vợ chồng trở mặt". Kẻ xem như thế đă không tiến được, mà c̣n có sự dằng co. Hạng vũ phu mà đ̣i làm một ông vua lớn, sẽ gặp họa. Không lượng sức ḿnh muốn làm liều như kẻ chột muốn trông, kẻ què muốn bước, có thể khỏi hại được chăng?
Hào 4 Người chồng không thể đính chính cửa nhà, đến nỗi để vợ trở mặt. Nhờ có ḷng chí thành nên thương tích được lành. Có thể nơm nớp sợ hăi th́ sau chót được tốt.Chí ở sự đi, ĺa bỏ chỗ nguy là tốt.
Hào 5 Đấng quân tử bị kẻ tiểu nhân làm khốn, bậc chính nhân bị bọn gian tà làm ách, th́ kẻ ở dưới ắt phải vin kéo người trên, hẹn để cùng tiến. Không phải chỉ là đem sức ḿnh giúp đỡ cho người mà thôi, cũng phải nhờ vê sức kẻ dưới giúp đỡ. Ở ngôi chí tôn, nếu đủ sự sáng suốt để soi xét, đủ cứng rắn để quyết đoán, th́ cũng phải đề pḥng tánh tự chuyên mà bị nguy hiểm.
Hào 6 Đàn bà sắp địch được ḿnh rồi đấy, đấng quân tử hễ mà hành động th́ hung. Kẻ tiểu nhân chống được đấng quân tử th́ ắt làm hại quân tử. Người sáng suốt là người biết kiểm điểm lại sự việc đă trải qua.

 

TÊN QUÁI   Thái   Bĩ 
6



Lời Kinh Đạo tiểu nhân tiêu đi, đạo quân tử lớn lên. Nhỏ đi, lớn lại, tốt và hanh thông.

Trên dưới không thông. Tiểu nhân mạnh.

Bàn về quẻ  Dân sống, ắt nhờ đấng quân thượng làm ra phép tắc, để dạy bảo giúp đỡ cho họ, mới được thỏa sự dinh dưỡng.  Tiểu nhân đắc chí th́ quân tử đang ở chỗ hiển vinh phải đề pḥng vạ ắt tới ḿnh. Nên lẩn tránh vào nơi bần cùng, chật hẹp.
Hào 1 Người quân tử tiến lên ắt cùng bè phái dắt díu nhau thực hành cái đạo của ḿnh. Chưa có người nào có thể đứng riêng một ḿnh. Bọn tiểu nhân kết bè tiến lên, cho nên răn họ nếu chính bền th́ được tốt lành, nghĩa là có thể như  thế th́ họ sẽ biến thành quân tử.
Hào 2 Trong đời thái b́nh, thường hay thủ thường, sợ thay đổi, nếu không có hăng hái của kẻ tay không lội sông, th́ không thể nào làm việc. Kẻ tiểu nhân mà biết bao dong, vâng thuận đấng quân tử, ấy là cách tốt của tiểu nhân. Đấng đại nhân há chịu uốn ḿnh, vâng thuận người trên.
Hào 3 Không cái ǵ yên phẳng măi mà không lồi lơm. Đă cực thịnh rồi th́ sắp gian nan.Hễ mà có thể giữ được tấm ḷng khó nhọc th́ không cần lo vận trời ắt đến.  Kẻ tiểu nhân có chí muốn làm hại bậc thiện nhân mà chưa làm được.
Hào 4 Bọn tiểu nhân kết hợp với nhau để làm hại chính đạo. Đấng quân tử phải nên răn lo. Biết răn lo th́ có thể giữ. Kẻ có tài làm qua cuộc bỉ mà được ngôi cao, đủ để giúp đỡ người trên, vượt khỏi cuộc bĩ. Gặp lúc vua đương bĩ mà cậy có công th́ chỉ rước lấy sự ghen ghét mà thôi. Làm việc ǵ cũng nên theo mênh lệnh của người trên.
Hào 5 Em gái vua chịu làm vợ một người hiền trong giới b́nh dân, sẽ được hưởng phúc. Đấng đại nhân được chính vị nên có thể làm tắt cuộc bĩ trong thiên hạ. Nhưng v́ cuộc bĩ chưa qua nên phải tự răn ḿnh.
Hào 6 Cuộc thái sắp hết, t́nh của kẻ trên người dưới không thông nhau, dùng họ th́ loạn. Có ban lệnh cũng không ai nghe. Cái việc chuyển nguy thành an, nếu không có tài th́ sẽ không làm nỗi. Bĩ nghiêng th́ là thái rồi.

 

TÊN QUÁI Đồng Nhân  Đại Hữu 
7



Lời Kinh Cuộc đời đương bĩ ắt phải cùng người chung sức th́ mới nên việc. Ứng nhau với trời mà đi đúng cho nên cả lớn hanh thông.
Bàn về quẻ  Người mà ḿnh chung cùng phải hợp đạo minh quân th́ mới có lợi. Kẻ tiểu nhân th́ chỉ chuyên dùng ư riêng, người họ yêu dù trái họ cũng chung cùng; người họ ghét dù phải họ cũng phải trái khác. Ở ngôi tôn mà nhu ḥa, tức là kẻ được mọi người theo về, trên dưới đồng ḷng th́ được hanh thông.
Hào 1 Không bè đảng, thiên lệch th́ c̣n ai trách được nữa. Thông thường, kẻ giàu có ít người tránh được tai hại, trừ ra kẻ đó chịu khó nhọc.
Hào 2 Cùng chung với trong họ hàng, phe phái của ḿnh thôi, thế là hẹp ḥi, xấu hổ. Cổ xe lớn chở nặng đường xa, đi đến đâu cũng tới Có tài lại khiêm tốn nên được trọng dụng.
Hào 3 Tiểu nhân chưa dám phát lộ nên chưa đến hung. Núp quân trong rừng, thỉnh thoảng lên g̣ cao trông ngóng. Như thế đến ba năm trời vẫn không dám nổi lên. Được chức công hầu nếu không có đức cương chính th́ không thể đảm đương. Được người trên chiêu đăi. Kẻ tiểu nhân không thể đương nổi.
Hào 4 Cưỡi lên tường của nó mà không thể đánh nó là v́ nghĩa không thể được chứ không phải sức nó không đủ. Gặp cùng khốn mà quay về phép tắc, cho nên được tốt. Đă quá thịnh th́ hay sanh ra tự phụ. Cái lỗi ở đó mà ra. Những người hiền trí gặp lúc đương thịnh th́ biết cái lỗi sắp đến, cho nên mới tự  nén bớt, không dám để cho quá thịnh.
Hào 5 Ông vua th́ nên đại đồng với thiên hạ, mà lại riêng với một người, ấy là không phải đạo vua. Phải dùng đại quân mới đánh thắng rồi mới gặp nhau. Lấy ḷng thành để tiếp kẻ dưới th́ kẻ dưới cũng hết ḷng để thờ người trên. Nếu không có uy nghiêm th́ kẻ dưới dễ khinh nhờn.
Hào 6 Ở xa chẳng ai cùng với, cho nên rút lại không phải ăn năn. Nhưng mà trong th́ "cùng người", cái chí cùng với người ta vẫn không được vậy là không khéo xử. "Công thành thân thoái" th́ chỉ có bậc đại trí mới làm được. Minh chủ ở trên, các người hiền tài đều hội họp, không có một kẻ vô đức làm bại việc trị. Thịnh mà không kiêu.

 

TÊN QUÁI   Khiêm    Dự 
8



Lời Kinh

Nhún nhường, người quân tử giữ được trọn vẹn cuối cùng.

Yên ḥa vui thích

Bàn về quẻ Người ta lấy sự khiêm tốn th́ việc nào mà chẳng hanh thông. Trên động mà dưới thuận, chư hầu theo vua, binh chúng thuận theo.
Hào 1 Nhún nhường mà vượt qua các chỗ hiểm. Lợi về sự sang sông lớn. Kẻ tiểu nhân được người trên yêu thương nên vui mừng quá đỗi. Nông nổi ắt bị hung.
Hào 2 Mềm thuận trung chính, v́ sự  nhún nhường mà có tiếng tăm. Đương lúc vui mà biết giữ đạo trung chính. Nếu đắm đuối về sự vui th́ hóa ra lo.
Hào 3 Có công lao mà biết nhún nhường, lại càng làm cho người ta thấy khó, cho nên sau chót vẫn đắc thành. Các việc đều nên hối lại cho mau, nếu không sẽ có sự ăn năn.
Hào 4 Có công lao, được người trên dùng, dân chúng tôn mà vẫn khiêm tốn để nhường cho người khác có công lao th́ tốt. Ở vào ngôi đại thần, vâng thờ vua nhu nhược, kẻ dưới không giúp, cho nên phải ngờ. Chỉ nên hết ḷng thành tín th́ bè bạn tụ họp.
Hào 5 Nên dùng uy đối với người nào chưa phục ḿnh, không phải chỉ biết nhu khiêm. Ông vua nhu nhược bị đè nén với bề tôi chuyên quyền. Cưỡi lên kẻ cứng và bị kẻ cứng bức nhưng chưa bị chết.
Hào 6 Khiêm nhu đến cùng cực được nhiều người theo ḿnh, có thể lấy sức mạnh ra quân mà trừ những kẻ chống lại ḿnh. Nhưng v́ tài kém sức yếu, nên cũng chỉ trị được những kẻ trong ấp ḿnh mà thôi. Chưa thỏa chí được. Tối tăm về sự vui cho đến cùng chót, vạ lỗi sắp sửa kéo đến, phải nên thay đổi cho mau. Sự hôn mê đă thành, nếu biết biến đổi, th́ có thể không lỗi.

 

TÊN QUÁI Tùy Cổ
9



Lời Kinh Đẹp ḷng mà động. Rất hanh thông, nhưng phải theo điều chính th́ mới có lợi. Quân tử được mọi người Đă rối loạn mà sửa trị lại nên có nhiều việc cần làm. Công chưa thành mà tệ đă sinh rồi. Khéo cứu chữa th́ tệ trước có thể cải cách. 
Bàn về quẻ Người trên mà chịu nước dưới kẻ dưới, người sang mà chịu nước dưới kẻ hèn, có thể như thế, người ta sẽ đẹp ḷng mà theo. Đương lúc thiên hạ nát loạn, nên vượt qua sự gian hiểm mà đi, để giúp cho đời.
Hào 1 Kết bạn không v́ chỗ riêng tư th́ xứng đáng mà có công. Con cái sửa sang lầm lỗi của cha, như vậy cha sẽ không lỗi.
Hào 2 Theo kẻ mềm yếu, không thể giữ bền. Tât phải xa kẻ trượng phu. Giúp vua nhu nhược, đưa cho họ đến trung đạo là được. Kẻ cứng vâng theo kẻ mềm mà trị sự hỏng của kẻ ấy..
Hào 3 Theo kẻ trựơng  phu như  vậy là bỏ tối theo sáng. Có tài cáng đáng sự cổ của cha, tuy là cứng qúa mà có ăn năn nho nhỏ, nhưng không có lỗi to.
Hào 4 Đạo làm tôi nên nhường lại uy tín cho nhà vua th́ người trên được yên ḷng. Nếu đảm đương công việc thông thường mà không làm nổi th́ thấy tiếc. Cho nên là kẻ rộng răi để xử việc của cha.
Hào 5 Thật bụng tin kẻ ḿnh theo là kẻ lành. Vâng nhận sự nghiệp cũ v́ ḿnh là người mềm thuận không thể khai sáng sự  nghiệp.
Hào 6 Hễ ḷng thành tín th́ thiên hạ ắt không bỏ. Người quân tử không màng phú qúi v́ không gặp thời. Có người biết đạo "thôi đủ', lui về giữ ḿnh.

 

TÊN QUÁI Lâm Quán
10



Lời Kinh Rất hanh thông, chính đáng th́ lợi. Đến tháng 8 (hoặc 8 tháng  nữa ) sẽ  xấu. Dân ngữa xem là quán, cho nên người quân tử phải cực kỳ trung chính.
Bàn về quẻ Lúc đương cực thịnh phải nghĩ đến lúc suy. Hết ḷng trung chính mà không khinh thường th́ người dưới noi gương.
Hào 1 Được ḷng người trên mà thi hành chính đạo. Gần vua tốt th́ được lợi. Tiểu nhân hiểu biết nông cạn không hiểu được quân tử.
Hào 2 Cùng nhau tới, không có ǵ là không lợi. Lấy sức người giúp mệnh trời, chứ không nên ngồi yên mà chờ mệnh trời. Xem bằng cách ḍm ngó th́ không rơ. Tuy vậy mà thuận theo là con gái tốt.
Hào 3 Ngọt ngào, dua nịnh mà tới th́ không có lợi. Tự xét bản thân, nếu đối phó được hoàn cảnh th́ tiến lên, không th́ thôi.
Hào 4 Ở gần vua, dùng người hiền để cầu thân kẻ dưới, cho nên không lỗi. Vua tốt và tín nhiệm ḿnh th́ hăy đem tài ra giúp.
Hào 5 Vua tuy ít tài nhưng biết chọn người hiền tài, như vậy là tốt. Xem dân cho biết sự t́nh. "Thượng bất chánh, hạ tắc loạn".
Hào 6 Lấy ḷng đôn hậu mà gần gũi với mọi người, tốt. Tuy không ở ngôi nhưng không được phóng túng theo ư riêng v́ bị dân để ư.

 

TÊN QUÁI    Phệ Hạp     Bí 
11



Lời Kinh

Lợi dụng sự trừng phạt. Nhỏ th́ trừng giới, lớn th́ giết chóc, cuộc trị mới thành.

Trang sức văn vẻ là hanh thông, làm việc mà chỉ nhờ trang sức th́ lợi bé nhỏ mà thôi.

Bàn về quẻ Trong việc h́nh phạt, qúi có cái oai, có sáng mà điều ḥa. Không ngục h́nh để phá bỏ ngăn cách th́ làm sao kết hợp. Việc thiên hạ không trang sức th́ không làm được. H́nh thức trở thành phương tiện giáo hóa nên cũng phải chú trọng.
Hào 1 Răn điều ác từ lúc ban đầu, cho nên được không lỗi. Có lỗi nhỏ mà bị xiềng ngón chân, bị răn sợ, không tiến vào đường ác nữa. Trau dồi phẩm hạnh bằng cách bỏ ngồi xe mà chịu đi bộ là người giữ nghĩa, bậc cương minh. 
Hào 2 Được vua ủy quyền hành pháp, nếu gặp kẻ cương mạnh, nên phải quá tay 1 chút, kẻ bị tội chịu h́nh phạt khá đau, như bị cắn vào mũi. Trang sức cho các vật, không thể đổi hết bản chất của nó mà chỉ nhân bản chất của nó mà tô điểm thêm. Râu là vật trang sức cho cái mép. Máu thịnh th́ nó rậm tốt.
Hào 3 Ở ngôi không trung chính dùng h́nh phạt người ta không phục, lại c̣n oán hận nữa. Trang sức là việc bí sức, khó được thường thường, cho nên dài lâu chính bền mới tốt. Nếu không người ta sẽ lấn nhờn.
Hào 4 Được nắm trách nhiệm dụng h́nh để kết hợp quần chúng. Sau chót vẫn được trang sức cho nhau nên không oán hận.
Hào 5 Dùng h́nh phạt để răn kẻ dưới, v́ vậy ai mà không phục. Tuy vậy, lúc nào cũng phải lo lắng, thận trọng. V́ có tánh quá tằn tiện, lo trang sức cái ǵ hữu dụng mà thôi, bản thân chỉ dùng tấm lụa nhỏ, tuy bị cười chê nhưng c̣n hơn là xa hoa, phung phí. Cuối cùng vẫn được tốt, đem hạnh phúc cho dân.
Hào 6 Ác chứa không thể che, tội lớn không thể cởi. Thông thường qua một thời duy mỹ, người ta phục cổ, trở lại b́nh dị, tự nhiên như thời xưa.

 

TÊN QUÁI   Bác    Phục 
12



Lời Kinh

Không lợi nếu tiến tới hành động, cho nên kẻ quân tử chỉ nên nhún nhường.

Hanh thông, ra vào không gặp tai nạn, bạn bè sẽ lần lượt tới.

Bàn về quẻ Tiểu nhân mạnh mà quân tử mệt v́ vậy không nên vọng động. Người quân tử  ra vào tự do và có bạn bè tụ hội. Trở về chỗ đă mất.
Hào 1 Tiểu nhân lấn quân tử thật là hung. Dùng giường làm "tượng" tượng trưng chỗ ḿnh ở. Đẽo đến góc giường rồi. Tuy lầm lỗi nhưng chẳng bao lâu lại trở lại tốt lành ngay. Chưa đi xa mà đă trở lại con đường thiện th́ tốt.
Hào 2 Tiểu nhân lấn quân tử. Đương lúc tiêu bác mà không có phe cánh, tự tồn sao được. Biết nhường người nhân đức, đó là hành động tốt đẹp.
Hào 3 Có bụng theo về đường chính, như thế không lỗi. Bỏ bè đảng mà theo kẻ ngay là không lỗi. Luôn luôn đánh mất nên mới nguy, trở lại th́ không sao.
Hào 4 Bắt đầu đẽo chân giường dần dần đến da. Da là bề ngoài thân thể, tức là sắp diệt thân thể cho nên gọi là hung. Đi với nhiều người mà một ḿnh biết theo đường thiện.
Hào 5 Một bà hoàng hậu đem bầy cung phi hầu vua, không ǵ mà không lợi. Phía dưới không kẻ giúp đỡ, biết dốc ḷng phục thiện th́ không phải ăn năn.
Hào 6 Nếu bọn tiểu nhân phá sập nhà đó là đạo quân tử bị tiêu diệt, quốc gia suy vong. Cái ǵ cực thịnh th́ trở lại thăng bằng để tự tồn. Kẻ tiểu nhân hôn mê đến cực cùng, không biết trở lại nên bị đủ tai vạ. Ở trên muốn dùng vơ lực đàn áp nhưng rốt cuộc bị đại bại, gây vạ cho đất nước.

 

TÊN QUÁI   Vô Vọng    Đại Súc 
13



Lời Kinh Động theo lẽ Trời th́ được tốt. Không nên vọn động theo dục vọng cá nhân. Chứa rất lớn. Ngăn rồi mới chứa.
Bàn về quẻ Không càn bậy th́ hanh thông. Tuy không tà tâm nhưng nếu không hợp chính lư th́ vẫn là càn bậy. Đă có đạo đức chứa đầy bên trong, đem thi thố với thiên hạ, chẳng những là tốt cho bản thân mà cho tất cả mọi người.
Hào 1 Dùng bản chất đạo nghĩa, không làm càn mà hành động th́ làm ǵ không tốt. Có sự nguy th́ nên thôi. Chẳng lượng cái thế của ḿnh mà đi, tất nhiên có nguy.
Hào 2 Không tham vọng riêng tư th́ mọi việc đều có lợi. Dẫu rằng chí nó ở sự tiến, nhưng nó liệu không thể tiến được, th́ thôi không tiến như  xe trút bỏ các bánh, nghĩa là không đi.
Hào 3 Có kẻ qua đường dắt mất trâu đi, mà kẻ ở đó lại phải lôi thôi về sự tra hỏi. Nếu không luyện tập hằng ngày th́ không tiến được xa. Có tài mà kẻ trên thuận với ḿnh th́ sự tiến như thể ngựa rong ruổi.
Hào 4 Cứng mà không có riêng tư th́ không càn bậy. Đề pḥng ngay từ khi tai họa mới phát sinh.
Hào 5 Có tật bệnh mà không cần dùng thuốc th́ cũng tự nhiên khỏi. Trên dưới thuận ứng nhau, có ǵ không lợi. Cách ngăn điều ác cốt biết được cái gốc. Ví như con lợn hung tợn và mạnh có nanh sắc. Nếu thiến nó th́ nó dù c̣n nanh cũng không làm ǵ được.
Hào 6 Không nên hành động mà chỉ nên yên lặng chờ thời cơ. Sự chứa đă cùng cực mà hanh thông th́ nó khoáng đăng không có vướng mắc.

 

TÊN QUÁI   Di    Đại Quá
14



Lời Kinh Di là nuôi. Nuôi thân, nuôi đạo đức. Cái ǵ cả lớn th́ quá. Công nghiệp của thánh nhân cả quá người thường.
Bàn về quẻ Không nuôi th́ không thể sống. Đấng thánh nhân nuôi nấng bậc hiền tài. Dưới nhún mà trên đẹp ḷng. Nếu không có tài cả quá người ta th́ không thể xong việc.
Hào 1 Thèm thuồng cầu ăn với người khác để nuôi xác thịt, quên phần tinh thần của ḿnh. Mê muội v́ ham muốn,vậy là xấu. Kẻ quá sợ hăi cẩn thận mà không có lỗi.
Hào 2 Chẳng lẽ người trên xin ăn kẻ dưới. Như vậy sẽ bị từ chối, bị nhục. Chồng ǵa lấy được vợ trẻ. Một người qúa cứng mà biết dùng kẻ mềm giúp ḿnh nên làm được công cả quá.
Hào 3 Không chịu ngồi yên, thấy đâu có ăn là đâm vào, rất xấu. Kẻ cương cường quá không thể theo người, người cũng không gần gũi giúp đỡ ḿnh, như cột nhà không thể chống đỡ.
Hào 4 Biết hạ ḿnh cầu người dưới nuôi ḿnh, tuy là trái lẽ thường, nhưng là v́ người tốt v́ muốn lập sự nghiệp và sau sẽ giúp đỡ dân chúng nên vẫn được tốt. Nhằm ngôi gần vua, là kẻ gánh trách nhiệm cả quá, nếu không phải là bậc cương trung th́ không gánh nỗi trách nhiệm.
Hào 5 Một ông vua kém tài nên phải nhờ người khác giúp ḿnh, v́ tài hèn kém nên không thể làm được chuyện lớn. Vợ già lấy chồng tráng kiện, dầu không tội lỗi nhưng chẳng phải đẹp đôi.
Hào 6 V́ tài của vua không đủ nên phải nương tựa vào ḿnh th́ ḿnh nên đem hết tài lực để gánh vác giúp đỡ mọi người. Ở chỗ quá cực, tài hèn không thể làm nên công việc. Quá lội mà đến chết đuối, là do tự ḿnh làm ra, không thể đổ lỗi cho ai.

 

TÊN QUÁI Thuần Khảm   Thuần Ly 
15



Lời Kinh Lấy sự chí thành mà đi th́ có thể vượt qua chỗ hiểm nạn. Bị lâm vào chỗ hiểm nạn th́ phải bám.
Bàn về quẻ Chỗ hiểm không thể lấn được. Chỗ hiểm như thành quách, ng̣i ao để giữ nước, giữ dân ḿnh. Người ta nên xét chỗ bám của ḿnh, hễ được chỗ chính đáng th́ được hanh thông.
Hào 1 Ở vào chỗ hiểm mà không có ứng viện th́ khó mà ra khỏi chỗ hiểm. Có tài mà chưa gặp thời, biết kính cẩn không dám tiến lên là để tránh lầm lỗi vậy.
Hào 2 Ở vào chỗ hiểm nhưng có tài nên có thể vượt qua phần nào khó khăn. Kẻ bám vào nơi trung chính. Đại thần  trung thuận với vua văn vẻ sáng sủa.
Hào 3 Cầu bỏ chỗ hiểm mà là đi trái đường th́ càng bị khốn cùng. T́m người nối nghiệp để ḿnh có thể nghỉ yên thân ḿnh.
Hào 4 Ở dưới mà không có kẻ giúp th́ khó có thể làm cho thiên hạ vượt qua chỗ hiểm. Muốn khiến người giúp th́ ḿnh phải có ḷng thành, chớ chuộng sự phù hoa. Người ở dưới mà muốn ngoi lên trên để kế thừa. Nếu có tài mà không trung chính th́ không phải là người khéo kế thừa. Trên th́ lấn vua làm mọi người ghét bỏ.
Hào 5 Ở ngôi vua mà không thể khiến cho thiên hạ ra khỏi chỗ hiểm th́ là có lỗi. Phía dưới không có kẻ giúp, một ḿnh bám phụ giữa bọn cương cường biết lo lắng, giữ ǵn cho nên được tốt.
Hào 6 Kẻ không tài, mềm yếu mà tự ở vào chỗ cực hiểm, chắc nó không thể ra được. Sáng th́ có thể soi rọi, cúng th́ có thể quyết đoán th́ đủ để thi hành oai h́nh, đánh dẹp kẻ tà ác th́ sẽ có công tốt đẹp.

 

TÊN QUÁI    Hàm    Hằng 
16



Lời Kinh Trai gái cảm nhau, đôi trẻ hợp lại nhưng nếu lấy nhau không theo chính đạo th́ bị hung. Đạo vợ chồng không thể không lâu. Quân tử luôn giữ điều thiện, tiểu nhân giữ điều ác.
Bàn về quẻ Đấng quân tử giữ ḿnh không có ư riêng để nhận người khác. Đấng quân tử đứng thẳng không đổi phương.
Hào 1 Sự cảm c̣n nông, chưa đủ tiến lên. Cầu người trên 1 cách sâu sắc mà không biết đắn đo t́nh thế. Đó là đạo hung.
Hào 2 Người có đức trung chính th́ có thể ở yên nơi chốn của ḿnh v́ động th́ hung.  Kẻ nóng nảy th́ làm càn đại. Biết được trọng khinh, cử động chừng mực th́ không bị ăn năn.
Hào 3 Có tánh cúng nóng, mà không biết tự giữ mà chí lại thích theo người, ấy là hèn thấp vậy. Được chỗ thường mà không chịu ở th́ sự hổ nhục cũng tới.
Hào 4 Mới tỏ cái đạo liền muốn tính cái công ví  như thấy đứa trẻ ngă vào trong giếng, vừa muốn cứu nó, vừa muốn cha mẹ nó khen ḿnh tử tế, chưa được sáng lớn v́ không hợp lẽ tự nhiên. Sự làm của người ta hễ mà phải đạo th́ lâu măi sẽ thành công, nếu không phải đạo, dù lâu mà có ích ǵ? Ở không phải ngôi, không phải chỗ, dẫu thường theo giữ có ích ǵ?
Hào 5 Nếu trái được ḷng riêng, kẻ cảm không phải là người ḿnh đă trông thấy mà đẹp ḷng, th́ được chính đạo. Tuy không vướng víu ḷng riêng, nhưng không thể cảm người th́ chí của nó nhỏ nhặt lắm. Đàn bà lấy sự theo làm đạo chính Nếu đấng trượng phu cũng lấy sự thuận theo người ta làm nết thường, th́ là mất sự chính đính của ḿnh, vậy là hung.
Hào 6 Chỉ cảm người bằng lời nói mà không có sự thật th́ há động được người. Xốc là động 1 cách nhanh chóng. Nếu mà nóng động bất thường th́ c̣n nên được tṛ ǵ? Sự thường đă cùng tột thành bất thường.

 

TÊN QUÁI Độn

  Đại Tráng 

17



Lời Kinh Các vật không thể ở lâu nơi chốn của nó cho nên lui. Cũng có khi v́ sự trốn lánh mà hanh thông. Tráng là tiến mạnh. Lớn mạnh mà không đúng chính đạo, tức là hành vi của kẻ hung tợn.
Bàn về quẻ Kẻ tiểu nhân đương mạnh nên quân tử phải lui. Đấng quân tử có thể từ từ ra sức. Cái lớn mạnh của đấng quân tử, không ǵ nén ḷng riêng của ḿnh, trở lại điều lễ. Ḿnh thắng được ḿnh là mạnh.
Hào 1 Đi trốn mà ở đằng sau, như vậy th́ không kịp, nên bị nguy. Kẻ nhỏ rất dễ ẩn nấp, không thể đi nữa, đi th́ nguy. Dùng sự mạnh mà đi, chắc hẳn phải hung.
Hào 2 Kẻ trên người dưới lấy đạo trung thuận cố kết với nhau, tâm chí của họ rất bền. Cứng mềm vừa phải, không đến quá mạnh nên được tốt. Ở thể mạnh nên xử cho đúng.
Hào 3 Sự trốn qúi ở mau mà xa. Đă có vướng víu th́ không thể mau và xa; trốn mà không mau cho nên bị nguy. Làm ơn cho bọn nàng hầu th́ được ḷng họ. Tiểu nhân dùng sức mạnh c̣n quân tử có chí khí, không kiên sợ. Cứng mềm vừa phải, th́ không gẫy không cong, không chỗ nào xấu.
Hào 4 Người quân tử dù có yêu thích kẻ nào nhưng biết dùng đạo đức mà ngăn sự ham muốn, cho nên được tốt. Tiểu nhân không làm nổi cho nên không tốt. Nhằm khi đạo quân tử đương lớn lên, không thể có sự bất chính.Vành trục là chỗ cốt yếu của bánh xe. Xe hỏng thường v́ gẫy cái vành trục.
Hào 5 Cuộc trốn tốt đẹp. Lúc nên đỗ th́ đỗ, lúc nên đi th́ đi. Chỉ nên đối đăi bằng cách ḥa dễ, th́ không ăn năn.
Hào 6 Kẻ trốn chỉ nên nhẹ nhàng đi xa, không hề vướng mắc là hay. Người âm mềm, dù cho hết ḷng dùng mạnh cũng không được.

 

TÊN QUÁI    Tấn  Minh Sản 
18



Lời Kinh

Đă mạnh th́ phải tiến.

Ở thời tối tăm mà không mất đạo trung, thật là quân tử.

Bàn về quẻ Biết đăi kẻ dưới bằng sự yêu đương, trên thuận với vua. Biết che giấu sự sáng của ḿnh. Ḷng người ta xa ĺa là lỗi đạo.
Hào 1 Nếu người trên chưa tin, th́ yên phận tự thủ. Dù mối hại chưa rơ rệt, quân tử có thể thấy được cho nên mới đi để tránh.
Hào 2 Tuy ở trên không có ứng viện nhưng lâu rồi ắt rơ, người trên phải tự nhiên t́m nó và ban ơn lộc cho nó. Đấng quân tử bị kẻ âm tối làm hại nhưng mà có cách tự xử, cho nên được khỏi mau chóng.
Hào 3 Thuận với bề trên, cùng chí với mọi người, mọi người tin theo, tốt. Không thể kíp chính, giết kẻ đầu ác và bài trừ hủ tục th́ phải làm dần dần.
Hào 4 Dùng cách bất chính để kiếm ngôi cao đó là nguy. Kẻ gian tà được ḷng tin của vua là do cướp được ḷng họ. Biết che bớt sự sáng của ḿnh.
Hào 5 Kẻ dưới đă thuận theo, nên đem ḷng thành thực tin dùng th́ tốt. Gỉa cách điên để khỏi bị hại. Tuy gặp hoạn nạn mà sự sáng vẫn c̣n.
Hào 6 Tiến đến cùng tột th́ sẽ hỏng về sự nóng kíp Giết gà mà dùng đến dao mổ trâu th́ đáng tiếc. Ở chỗ cao mà sáng, th́ nên soi khắp bốn phương; thế mà bị hại mà tối tăm. Lúc chót ắt tự hại ḿnh, nguy.

 

TÊN QUÁI   Gia Nhân      Khuể
19



Lời Kinh Đạo trong nhà, t́nh cha con, nghĩa vợ chồng. Bên trong chính th́ bên ngoài cũng chính. Cha ra cha, con ra con. Khuê là trái khác. Tính của hai vật trái khác hẳn nhau, cho nên là ĺa. 
Bàn về quẻ Nhà là khuôn phép của nước. Cha con, anh em, vợ chồng, ai giữ được đạo nấy. Làm nên việc lớn trong thiên hạ, nhưng cũng có thể làm được việc nhỏ.
Hào 1 Ngăn ngừa từ lúc đầu, tức là trước khi chí ư người nhà chưa biến động. Nếu lấy cớ là người ác mà tuyệt đi sẽ làm cho nhiều người thù hằn th́ không nên.
Hào 2 Lấy tài anh hùng, có khi c̣n đắm đuối t́nh ái, t́nh vợ con huống chi là kẻ tầm thường. Ở th́ ĺa cách, sự giao kết không phải bền chặt. Ngơ là cái đường cong queo, gặp là hội họp.
Hào 3 Nghiêm cẩn thái quá, tuy về nhân t́nh có chỗ tổn hại, nhưng nếu phép tắc lập được th́ ân nghĩa ở đó. Gọt đầu lại xẻo mũi, ư nói hai lần bị thương Tà không thắng chính, sau rồi ắt được hợp nhau. Người hiền nên yên phận.
Hào 4 Lấy đức nhu thuận mà ở ngôi chính, ấy là kẻ giữ được giàu của ḿnh. Kẻ trên người dưới lấy ḷng chí thành giao kết nhau th́ chí của nó có thể thực hành.
Hào 5 Tề gia rồi mới trị quốc. Không phải chỉ khiến người ta thuận theo mà thôi mà phải làm cho họ thật ḷng theo ḿnh. Vua tuy là tài không đủ, nếu biết tin dùng bậc hiền phụ th́ có thể làm việc.
Hào 6 Việc trị nhà, ở chỗ vợ con t́nh yêu, nhân từ quá th́ không nghiêm, ân nhiều th́ lấp mất nghĩa. Cho nên, ắt có oai nghiêm. Cứng đến cùng cực th́ táo bạo mà không tường. Sở dĩ ḥa được v́ hết sự ngờ vực.

 

TÊN QUÁI Kiển    Giải 
20



Lời Kinh Trong thời kiển khó, ắt có thánh hiền làm cho thiên hạ qua nạn. Lúc hoạn nạn của thiên hạ đă giải tán vậy.
Bàn về quẻ Đương lúc kiển khó không nên manh động. Người vừa qua khó khăn th́ nên khoan hồng để được người yêu mến.
Hào 1 Có ít khả năng mà không có ứng viện th́ chưa thể tiến được. Nạn đă giải rồi th́ nên yên tỉnh nghỉ ngơi.
Hào 2 Tuy gặp khó khăn nhưng chí muốn giúp người vượt qua khó khăn nên về sau không bị lầm lỗi. Vua tin dùng kẻ gian tà th́ người quân tử không làm ǵ được. Trừ bỏ kẻ tà ác khiến đạo trung chính có thể thực hành được.
Hào 3 Gặp lúc khó khăn mà được ḷng kẻ dưới th́ có thể cầu được yên ổn. Tài hèn th́ không nên làm việc lớn. Đức không xứng với đồ dùng, th́ giặc cướp đến là do ḿnh mời nó đến.
Hào 4 Biết liên hợp với mọi người là đạo xử lư lúc khó khăn. Ở ngôi trên th́ không nên gần gũi kẻ tiểu nhân. Được như vậy th́ quân tử t́m đến.
Hào 5 Trên dưới đều trung chính mà không vượt qua được khó khăn là v́ tài chưa đủ. Nên cần người giúp. Kẻ tiểu nhân lui xuống th́ đấng quân tử tiến lên.
Hào 6 Trong lúc khó khăn nhiều mà có đức nên có người giúp mà vượt khó được. Kẻ tiểu nhân là gốc sinh nạn, cho nên sau khi giải nạn nên nghĩ việc trừ kẻ xấu. Nếu không trừ được là điều đáng phải lo sợ.

 

TÊN QUÁI    Tổn     Ích 
21



Lời Kinh  Lấy của dưới mà thêm cho trên là Tổn. Đạo Ích có thể vượt qua hiểm nạn.
Bàn về quẻ Lấy ở dưới làm cho trên cao thêm th́ sẽ nguy đỗ tức th́. Trong lúc b́nh thường vô sự, cái ích nó c̣n nhỏ, đến khi gian nguy hiểm nạn th́ cái ích nó càng lớn.
Hào 1 Kẻ dưới thêm cho người trên, nên tự bớt của ḿnh, mà chờ nhận công của ḿnh. Ở dưới mà được người trên dùng đến để thực hành chí ḿnh, không thể không báo đáp.
Hào 2 Không tự giảm bớt sự cứng giữa của ḿnh, th́ có thể ích cho người trên, mới là làm ích cho hắn. Có thể măi chính bền th́ tốt v́ nó ở dưới mà chịu sự làm ích của người trên.
Hào 3 Ba th́ thừa một mà nên bớt đi mới thành đôi mà giúp lẫn nhau. Kẻ ở dưới th́ nên vâng bẩm người trên, đâu được tự tiện làm việc ích.
Hào 4 Người ta giảm bớt sự lầm lỗi, chỉ sợ không được mau chóng, nếu được mau chóng th́ nên đáng mừng. Nếu mà chỉ làm ích cho thiên hạ, th́ người trên ắt tin mà theo. Kẻ thờ vua chỉ lo ḿnh không được thành thực mà thôi.
Hào 5 Mưu theo nhiều người th́ hợp ḷng trời. Người trên có đức tin để làm ơn cho kẻ dưới, kẻ dưới cũng có đức tin để giúp người trên.
Hào 6 Kẻ ở trên chẳng bớt kẻ dưới mà lại thêm cho họ là đấng quân tử. Nếu không thiên lệch về ḿnh mà hợp với đạo công th́ người ta cũng làm ích cho ḿnh, làm ǵ mà đến đánh ḿnh.

 

TÊN QUÁI    Quải     Cấu 
22



Lời Kinh Dưới mạnh mà trên đẹp ḷng, quyết liệt mà có thể ḥa b́nh, cách rất khéo của cuộc quyết. Lấy vợ muốn được những người mềm mỏng, thuận theo. Con gái mạnh th́ mất sự chính đính là đạo nhà hỏng rồi.
Bàn về quẻ Đấng quân tử thế đủ trừ tiểu nhân, th́ nên nêu rơ tội nó ở sân lớn. Lúc tiểu nhân đương thịnh, quân tử đợi thời cơ. V́ nó vốn không phải là cái mong đợi, th́nh ĺnh gặp nó. Sự vật không gặp nhau th́ công dụng không thành.
Hào 1 Người ta làm việc, ắt phải cân nhắc việc đó có thể làm rồi mới quyết. Đề pḥng kẻ tiểu nhân từ lúc ban đầu th́ nó không thể làm ǵ.
Hào 2 Lúc quân tử quyết với tiểu nhân, không thể quên sự  răn ngừa. Kẻ "gặp" không được ḷng thành, tức là trái với đạo "gặp". Không đến phần khách
Hào 3 Đương lúc quyết trừ kẻ tiểu nhân mà ḿnh lại riêng ḥa nhau với nó; đủ biết là trái. Dùng kiểu phi nghĩa mà cầu cho gặp, vẫn là có lỗi rồi. Chật vật tiến lên khó khăn tức không thể bỏ ngay.
Hào 4 Nghe lời nói phải mà biết dùng, chỉ có kẻ cương minh mới làm được. Làm người trên mà bị kẻ dưới ĺa bỏ, ắt có hung biến.
Hào 5 Nếu qủa quyết mà quyết với nó, lại không làm sự quá dữ. Người hiền ở chốn ẩn cư, người trên nên lấy đạo trung chính mà cầu người hiền.
Hào 6 Mọi quân tử được thời, quyết trừ một kẻ tiểu nhân đă nguy cực điểm vậy. Không được gặp kẻ đáng gặp. Người ta gặp nhau th́ cần ḥa thuận để tiếp nhau.

 

TÊN QUÁI    Tụy     Thăng 
23



Lời Kinh Kẻ dưới đẹp ḷng về chính lệnh của người trên mà thuận theo với người trên. Cây mọc trong đất, lớn th́ càng cao. Tiến lên phía trước th́ tốt.
Bàn về quẻ Loài người họp lại th́ tranh nhau, loài vật họp lại th́ cướp nhau. Hễ thuận th́ có thể tiến, mà nghịch th́ là phải lui.
Hào 1 Coi chừng tiểu nhân làm cho tâm trí bị mê loạn. Phía trên ứng nhau với vua, chính là kẻ gánh vác trách nhiệm cuộc "lên".
Hào 2 Chỉ cần dùng ḷng thành giao tiếp với đấng thần minh mà không cần đồ tế lễ. Sự giao kết của kẻ trên người dưới đă không do ḷng thành, c̣n lâu được chăng?
Hào 3 Phía trên không có kẻ ứng với, cầu họp ở chỗ gần ḿnh không được. Người mà hành động như thế, tuy là được cái ḿnh cầu, song cũng hơi đáng tiếc. Kẻ trên đều thuận với nó, mà nó lại có ứng viện, dùng tư cách đó mà "lên", th́ sẽ như vào cái làng không người, c̣n ai chống nó.
Hào 4 Được cả trên dưới xum họp với ḿnh, đáng cho là hay. Trên thuận với người trên, dưới thuận với người dưới khiến người dưới cung kính.
Hào 5 Đă c̣n có kẻ chưa về với ḿnh, th́ nên sửa đức của ḿnh. Cuộc lên của đạo làm vua, chỉ lo không có hiền tài giúp đỡ.
Hào 6 Người ta tuyệt ḿnh là do ḿnh gây ra th́ c̣n trách ai? Kẻ tiểu nhân thích ở ngôi cao mà không ai ưa nó. Lên đă cùng cực, chỉ có lui không có tiến vậy.

 

TÊN QUÁI    Khổn     Tỉnh 
24



Lời Kinh Đấng quân tử bị kẻ tiểu nhân là th́ cùng khốn. Làng có thể đổi, giếng không thể dời.
Bàn về quẻ Th́ tuy khốn, ḿnh xử vẫn không mất nghĩa, th́ đạo của ḿnh tự nhiên vẫn hanh. Đấng quân tử  khuyên dân khiến họ giúp nhau và bắt chước sự ra ơn của cái giếng.
Hào 1 Ở nơi hảm hiễm, không thể tự ḿnh vượt qua, ắt được người trên cứu giúp th́ có thể vượt qua sự khốn. Công dụng của giếng do ở nước nuôi được người ta. Người ta đương lúc giúp cho mọi người mà tài hèn th́ bị đời ruồng bỏ vậy.
Hào 2 Điều mà đấng quân tử vẫn muốn là việc làm ơn cho thiên hạ, khiến cho thiên hạ vượt qua cảnh khốn. Cuối cùng đức của họ cũng thấu tai người trên. Là kẻ có tài, có thể nuôi người giúp vật, mà phía trên không có ứng viện, cho nên không thể đi lên mà phải đi xuống, không thể dùng được nữa.
Hào 3 Tiến lui hay ở lại đều không được cả, chỉ c̣n có chết mà thôi. Giếng trong sạch mà không được người dùng đến tức là người có tài trí mà không được dùng.
Hào 4 Tà không thể thắng chính Nếu chọn kẻ thế lực mà theo, th́ là ác lớn. Kẻ tài tuy không đủ thi thố rộng răi, làm lợi cho người, nhưng có thể tự giữ lấy ḿnh.
Hào 5 Vua bị khốn v́ thiên hạ không lại. Nếu có người cùng với th́ không c̣n khốn. Giếng phải vọt lên mới là thành công, chưa đến bậc trên th́ chưa tới sự dùng.
Hào 6 Dùng thành ư để lôi kéo hiền nhân th́ không bị khốn nữa. Thể theo công dụng của giếng, ra ơn rộng mà có thường độ, phi bậc người lớn th́ ai làm nỗi?

 

TÊN QUÁI     Cách     Đỉnh
25



Lời Kinh Cách là biến đổi. Vạc có h́nh ngay thẳng, thể nó yên lặng.
Bàn về quẻ Việc mới thay đổi, nhân dân đâu thể tin ngay. Trong khi cải cách, cần phải tuyên cáo cho rành rọt, nhắc đi nhắc lại. Nuôi người hiền th́ phải bữa sớm, bữa tối.
Hào 1 Lúc đầu hành động nóng nảy th́ không cải cách được. Vạc chổng ngược. Tốt nếu giốc hết các vật hư để làm sạch sẽ. Nếu được nàng hầu tử tế th́ nó có thể giúp đỡ cho chủ.
Hào 2 Đạo làm tôi, không nên làm kẻ đi trước trong cuộc thay đổi. ắt phải đợi trên dưới tin ḿnh. Tự giữ bằng cách chính đính th́ kẻ bất chính không thể tới gần ḿnh.
Hào 3 Ḿnh tin được mà mọi người cũng tin nữa, như thế th́ có thay đổi Trên sáng mà dưới có tài, sau cùng ắt ḥa hợp. Lúc đầu chẳng lợi nhưng về sau tốt.
Hào 4 Đổi mệnh là đổi chính trị, nghĩa là cải cách nó đi. Lấy sự tin lẫn nhau làm gốc. Vạc bị găy chân. Ở ngôi đại thần mà không biết dùng người, đến nỗi phải bị sụp đỗ.
Hào 5 Thiên hạ đội ơn cải cách th́ không vi65c ǵ không xứng đáng. Kẻ có tài, ứng nhau rất khéo.
Hào 6 Lúc đầu th́ lo khó đổi, khi đă đổi rồi th́ lo khó giữ, không nên làm quá th́ hung. Cứng mềm vừa phải, động tĩnh không thái quá th́ tốt, không ǵ không lợi.

 

TÊN QUÁI Thuần Chấn  Thuần Cấn 
26



Lời Kinh Chấn nghĩa là động. Cấn là đậu, là ngăn chế mà chứa lại.
Bàn về quẻ Tự sửa ḿnh, tự ǵn giữ th́ có thể đem lại phúc lành. Muôn việc đều có nơi chốn, hễ đúng nơi chốn th́ đậu yên. Người ta không yên đậu là v́ sự ham muốn.
Hào 1 Sự sợ đến nơi mà biết lo hăi th́ sẽ không có vạ lo, nhân sự lo sợ mà được phúc. Đáng đậu mà đi, không phải là chính.
Hào 2 Đuổi là đi theo vật khác, thế là mất sự tự thủ, cho nên răn rằng chớ đuổi. Nói không nghe, đạo không thực hành, cho nên ḷng nó không sướng. 
Hào 3 Nếu nhân sự nhức sợ mà biết bỏ tà theo chính th́ sẽ được tốt. Cố đậu không thể tiến lui, lo về sự hiểm nghèo thường hun đốt trong ḷng.
Hào 4 Kẻ không thể tự ḿnh phấn chấn, cho nên nói "ch́m đắm", há có thể sáng. Không thể làm cho thiên hạ cùng đậu, mà chỉ đậu được thân ḿnh, hà đủ xứng ngôi đại thần?
Hào 5 Đi lên th́ nó vốn là mềm, đi xuống th́ phạm vào kẻ cứng. Kẻ xem không mất đức giữa, tuy có nguy cũng không sao. Cái mà người ta cần phải cẩn thận là nói và làm. Nói ra bằng cách khinh xuất th́ xấu.
Hào 6 Ngơ ngác là dáng tan tác. Biết lo sợ trước khi nó chưa tới ḿnh th́ không đến nỗi cùng cực. Sự đậu của người ta có chỉ khó giữ lâu tới chót, cho nên tiết tháo khi về già th́ đổi, công việc có khi đến lâu th́ hỏng.

 

TÊN QUÁI   Tiệm 
 Qui Muội 
27



Lời Kinh Tiệm là tiến lên, tiến dần dần. Con gái về nhà chồng.
Bàn về quẻ Sự tốt của con gái về nhà chồng. Lấy đạo chính đáng mà tiến lên. Nếu theo sự động của ḷng dục th́ sẽ nóng nẩy. Trai gái cảm thích nhau mà động là việc con gái trẻ, lấy sự đẹp ḷng mà động.
Hào 1 Tiểu nhân hay trẻ nhỏ chỉ thấy việc đă rồi, không thể soi cho rơ lẽ. Làm kẻ hèn mọn như người vợ lẻ, th́ chỉ vâng giúp chồng ḿnh mà thôi.
Hào 2 Đắc chí ḥa vui, không thể bảo là chỉ ăn no không mà thôi. Gái hiền lấy phải chồng bất lương, không thể làm lớn cái công nội trợ. Vợ lẽ theo vợ cả, không đủ để cùng đi th́ không bị ngờ về lấn người trên.
Hào 3 Kéo đến bằng cách phi lư là giặc; giữ đường chính để ngăn điều tà, thế là chống giặc.  Lấy sự ḥa thuận giữ lẫn cho nhau. Theo ḷng ham muốn làm mất chính đạo, đáng xấu vậy. Vốn không phải hèn mà v́ nó thất đức cho nên chưa được về nhà chống. Dùng sự đẹp ḷng mà cầu lấy chồng, không có kẻ nào nhận nó, không lấy ai cho nên phải đợi, chỉ nên cầu làm lẽ mọn là được.
Hào 4 Đạo cầu yên, chỉ thuận và nhún. Con gái ở chỗ sang cao, hiền thục nên ai cũng muốn lấy, cho nên tự nó c̣n chờ đợi chứ không phải bị ế chồng.
Hào 5 Sự hợp của nó cũng phải dần dần nên sau chót được tốt. Vua tôi lấy sự trung chính giao nhau, tuy có kẻ ngăn cách há thắng được chăng? Con gái nhà vua gả xuống kẻ dưới, chỉ nhún xuống để theo lễ. Lẽ mọn là kẻ lấy sự trang sức làm công làm việc.
Hào 6 Dần tiến càng cao mà chẳng đến nỗi vô dụng. Siêu việt ra ngoài việc thường. Vợ không vâng được việc tế tự th́ nên tuyệt rồi, đó là đạo vợ chồng không chót. Kẻ đă hẹn kết hôn mà không chót.

 

TÊN QUÁI   Phong     Lữ 
28



Lời Kinh Phong là thịnh lớn. Lớn thịnh cùng tột th́ ắt mất nơi yên ở.
Bàn về quẻ Cái của có đă rộng, cái của họ trị đă nhiều. Xét án phải soi đến t́nh thật. Việc trong thiên hạ, nên tùy thời mà làm cho đúng việc. Riêng việc"lữ" thi khó xử.
Hào 1 Đi mà theo nhau th́ sẽ làm nên cuộc thịnh. Chung cùng với người ta mà sức đều nhau th́ cốt hạ ḿnh để t́m nhau. Ở th́ kỵ lữ, lại ở vào dưới thấp, ấy là người nhu nhược. Người có bụng dạ hẹp ḥi dễ làm chuyện bỉ ổi, đưa đến rước nhục vậy.
Hào 2 Tài của kẻ ứng với nó đă không đủ nhờ th́ không làm nên cuộc thịnh. Kẻ có tài mà gặp phải vua nhu nhược, u ám th́ dễ bị ngờ vực mà ghét bỏ. Mềm thuận th́ mọi người cùng với, đầy tớ cũng hết ḷng trung tín với ḿnh. Nhà trọ là nơi lữ hành yên ở; tiền của là vật lữ hành trông cậy; đầy tớ là kẻ lữ hành nương nhờ.
Hào 3 Cánh tay phải là cái người ta hay dùng, nó bị găy rồi th́ c̣n làm ǵ được nữa. Tự cao th́ không thuận với người trên. Họ đốt cháy chỗ trọ là mất chỗ yên. Quá cứng th́ tàn bạo với kẻ dưới tức làm mất ḷng họ.
Hào 4 Ở ngôi cao mà được người hiền tài giúp th́ tốt lắm. Nếu không trung chính mà gặp phải vua nhu nhược th́ nên xuống. Không được ḷng người trên mà chỉ được ḷng kẻ dưới th́ không thể trổ hết tài ḿnh.
Hào 5 Vua tuy ít tài nhưng biết gần bậc hiền tài th́ vẫn có thể làm phúc cho thiên hạ. Ông vua không nên có lữ hành v́ như vậy là mất ngôi. Vua có đức th́ lối kéo được người chung quanh.
Hào 6 Tự ḿnh tuyệt với người ta th́ c̣n cùng với, gần với. Ở ngôi cao mà bị đơn độc. Nhún mềm ôn ḥa mới giữ được thân ḿnh. Nếu quá cứng tự cao th́ sẽ mất chỗ yên.

 

TÊN QUÁI  Thuần Tốn    Thuần Đoài 
29



Lời Kinh Tốn là vào, kẻ đi đường họ hàng ít, nếu không nhún thuận th́ kiếm đâu được chỗ dung thân. Đoài là đẹp ḷng.
Bàn về quẻ Người trên dùng đạo thuận mà ra mệnh lệnh, kẻ dưới vâng mệnh lệnh mà thuận theo.  Người ta ai cũng đẹp ḷng với ḿnh th́ đem đến sự hanh thông. Đạo của kẻ làm vua lấy sự qui phục ḷng người làm gốc.
Hào 1 Người nho nhă nhún thái quá th́ chí ư sợ hăi không yên, không biết đi đường nào. Nếu là hạng vơ nhân th́ hay. Ḷng không vướng víu, không định làm ǵ chỉ cần lấy ḥa mà thôi cho nên mới tốt.
Hào 2 Có thể khiến cho thành ư thông đạt được nhiều th́ tốt. Nếu người ta không xét đến thành ư của ḿnh th́ sẽ cho là sự nịnh hót. Người quân tử làm việc chung với tiểu nhân chỉ cần biết tự giữ ǵn mà không cần phải lấy ḷng kẻ tiểu nhân.
Hào 3 Ở vào thời nhún thuận mà không biết nhún, miễn cưỡng mà làm th́ bị lỗi. Trái đạo để cầu đẹp ḷng v́ vậy mới hung.
Hào 4 Nhún với trên dưới tức là thành công của sự  nhún. Nếu nó kiên quyết giữ đường chính, xa ghét kẻ tà ác th́ có sự  mừng.
Hào 5 Mệnh lệnh ban ra, có chỗ phải thay đổi, "không đầu" là lúc đầu chưa phải, "có chót" là đổi đi cho phải. Sự đẹp ḷng mê hoặc người ta, dễ vào mà đáng sợ như thế đó.
Hào 6 Ở trên mà quá cực về sự  nhún, đến nỗi làm mất bản tính của ḿnh. Đó là hung. Việc đến khi thịnh th́ có sáng sủa, miễn cưỡng dẫn cho dài ra th́ vô ư vị lắm.

 

TÊN QUÁI     Hoán    Tiết 
30



Lời Kinh Hoán là ĺa tan. Loài vật đă ĺa tan th́ nên ngăn chỉ nó lại.
Bàn về quẻ Cách chữa cuộc tan, nên vượt qua chỗ hiểm nạn. Việc có tiết độ th́ có thể hanh thông. Đấng thánh nhân dựng phép tắc để làm chừng mực cho nên không hại của hại dân.
Hào 1 Cuộc tan cứu vớt từ lúc đầu, th́ dễ dùng sức, v́ là th́ thuận. Răn nó giữ ǵn cẩn thận.
Hào 2 Đương th́ ĺa tan mà ở trong chỗ hiểm. Nếu mà có thể chạy tới chỗ yên th́ tốt. Sự dè dặt bất chính, như keo cú về sự dùng, nhút nhát về việc làm.
Hào 3 Tài không trung chính, lên ở vào chỗ không ngôi, há cứu được sự ĺa tan trong th́ ḿnh mà để ơn tới người ta? Chẳng dè dặt th́ than thở vậy, ấy là tự ḿnh làm ra không thể đổ lỗi cho ai. Dè dặt th́ có thể khỏi lỗi.
Hào 4 Vua tôi hợp sức để cứu vớt cuộc tan cho thiên hạ. Lại nói tan được đàn nhỏ, để làm nên đàn lớn, th́ đó không phải là việc mà người tầm thường nghĩ được tới nơi. Nước tràn lên là không tiết độ, chẩy xuống là có tiết độ. Không phải gượng mà dè dặt, tức là yên ḷng với sự dè dặt.
Hào 5 Vua tôi hợp sức, nhún thuận chữa cuộc tan là đúng cách rồi, chỉ cốt làm cho thấm khắp ḷng người th́ họ thuận theo. Ở ḿnh th́ yên ḷng mà làm thiên hạ th́ đẹp ḷng mà theo, đó là cuộc dè dặt ngọt ngon. Sự dè dặt lấy vừa phải làm qúi.
Hào 6 Th́ tan, lấy sự hợp được là có công, cho nên lấy sự  ra khỏi cuộc tan, xa được điều hại là hay. Sự dè dặt đă khổ mà cố giữ th́ hung.

 

TÊN QUÁI    Trung Phu     Tiểu Qúa 
31



Lời Kinh Người trên biết tin mà giữ, kẻ dưới biết tin mà theo. Quá là vượt qua mực thường.
Bàn về quẻ Trên dưới tin nhau th́ sự tin mới có thể vượt qua hiểm nạn. Việc cũng có khi phải đợi quá rồi mới hanh thông được. Th́ nhỏ quá không thể làm việc lớn.
Hào 1 Dù ḿnh có đức rất tin mà dùng không đúng chỗ, cho nên lo lường đo đắn rồi sau sẽ tin th́ tốt. Kẻ tiểu nhân nóng nẩy khinh dị mà bên trên có kẻ ứng giúp, với việc nên quá, tất nhiên nó sẽ quá lắm, cứu ngăn không kịp.
Hào 2 Tin đến tột bậc th́ có thể cảm thông. Tiến lên mà không lấn tới vua, vừa đúng đạo bề tôi.
Hào 3 Chỉ v́ vướng vít với sự ḿnh tin, cho nên chưa biết tốt xấu. Quá ngừa kẻ tiểu nhân, nếu không quá ngừa chúng nó th́ có khi chúng sẽ theo mà hại ḿnh.
Hào 4 Được người trên tin là kẻ gánh vác trách nhiệm. Bề tôi mà chọi nhau với vua th́ họa bại ắt tới. Đương th́ nhỏ quá là hợp mực vừa phải. Nếu đi th́ có sự nguy
Hào 5 Vua có thể khiến cho thiên hạ tin ḿnh th́ không lỗi. Cùng loài lấy nhau, tuy rằng được đó, nhưng không thể làm nên được việc lớn.
Hào 6 Tin vào kẻ không đáng tin mà không biết đổi là đạo hung. Ĺa là quá đi xa lắm. Như thế th́ nên có vạ tội, vạ là hại của trời làm ra, đủ biết là hung.

 

TÊN QUÁI   Kư Tế     Vị Tế 
32



Lời Kinh Cái lớn đă hanh thông rồi, cái nhỏ c̣n chưa hanh thông. Lúc đầu tuy  hăng hái nhưng không tiếp tục mà làm cho trọn.
Bàn về quẻ Việc trong thiên hạ, không tiến là lùi Đấng quân tử coi đó mà cẩn thận phân biệt các vật, phân biệt sự xứng đáng của nó.
Hào 1 Biết ngăn sự tiến mới được không lỗi. Không lượng tài lực mà tiến, rút lại, chưa thể tự ḿnh tiến lên.
Hào 2 Chạy theo vật khác th́ mất cái sở thủ của ḿnh. Không chịu trọng đăi người hiền để thi hành cái đạo của ḿnh. Chớ đuổi, tự nhiên sẽ được. Cứng quá th́ hay xúc phạm người trên. Đương th́ khó nhọc, kẻ nhờ cậy được là bề tôi có tài, càng nên hết ḷng kính thuận.
Hào 3 Việc trong thiên hạ đă xong, mà đi xa đánh kẻ bạo loạn. Oai vũ tới được, mà lấy sự cứu dân làm ḷng. Chớ dùng kẻ tiểu nhân, vỉ kẻ tiểu nhân có ư tham. Ở chỗ hiểm không có đồ dùng để ra chỗ hiểm mà đi th́ hung. Ắt phải ra khỏi chỗ hiểm đă, rồi mới đi được. Kẻ đi có thể vượt nước mà không thể đi cạn.
Hào 4 Trọn ngày răn sợ, là thường ngờ rằng vạ lo sắp tới. Làm cho thiên hạ quá sự gian nan, nếu không có tài lớn th́ không làm nỗi.
Hào 5 Thịnh soạn không bằng đơn sơ. Trống rỗng trong ḷng để cầu kẻ dưới giúp ḿnh.
Hào 6 Kẻ xem không biết răn sợ, tức là nguy. Uống rượu thái quá là không biết tiết độ.

 

         


01/04/2005 08:32:29 AM